Bài 1:
Em hỏi anh có về Hà Nội với em không?
Nắng tháng năm đã tô hồng đôi má
Giờ tan tầm, mình em bon chen giữa dòng người hối hả
Gom chút nắng chiều gửi người nơi xa.
Em hỏi Sydney hạ còn không anh, còn bóng chiều chưa đổ?
Hay thu đã vội sang, anh khoác chiếc áo vàng
Sao bên em lá chưa đổi màu, hoa vẫn cười với phố
“Chẳng nhớ nổi một con đường”, chiều mình em lang thang.
Bài 2: Hà Nội vào đông
Em ơi Hà Nội đã vào đông rồi đó,
Về với anh, mình cùng dạo quanh những góc phố nhỏ
Về với anh, với những đêm trời trở gió
Rảo tiếng bước chân xao xác gọi đêm về,
Về với anh đi, với những đam mê
Về với chốn thân quen, với những điều gần gũi
Về với anh, với tiếng yêu thương trần trụi
Hoa sữa tàn rồi, sao người vẫn xa thật xa…
Về đi em, về với mùa đông đi,
Hà Nội cũng mong người lắm đấy
Bát phở thìn Lò Đúc vẫn vậy
Cà phê Đinh vẫn rộn khói thuốc, tiếng cười.
Về mình ra Tạ Hiện làm cốc bia tươi
Hoặc đi Đào Duy Từ với cốc chè khoai nóng
Bánh cuốn ngõ Đồng Xuân trong đêm đông lạnh cóng
Bún đậu ngõ Tràng Tiền thơm nức tình thân
Về đi rồi mình đến Tống Duy Tân
Lang thang cả đêm ăn đủ phở, cháo, xôi, mì, lẩu
Về đi rồi mình quay về thời thơ ấu
Kem Thuỷ Tạ bờ hồ, bánh rán ngọt Nhà Chung.
Về đi cho thoả nỗi nhớ nhung,
Món ngon Hà Nội, nức hương phố phường.
- Một góc nhỏ trong đại học Sydney, một chiều cuối thu 2019 -
Bài 3: Đông Hà Nội
Hà Nội vào đông
Chiếc lá rụng, bên thềm
Không đợi.
Hà Nội vào đông
Giọt hiên rơi, tí tách
Thời gian.
Hà Nội vào đông
Hàng liễu rủ, khẽ khàng
Hiu quạnh.
Hà Nội vào đông
Tiếng rao đêm, ướt lạnh
Tê lòng.
— —
Hà Nội vào đông
Sương giăng giăng, bồng bềnh
Hơi thở.
Hà nội vào đông
Em trăn trở, tiếng lòng
Cùng ai?
Hà Nội vào đông
Cần cái ôm, Hồ Tây
Lộng gió.
Hà Nội vào đông
Góc phố nhỏ, ánh mắt
Tìm nhau.
— —
Hà Nội vào đông
Tôi bên em, nụ hôn
Lạnh mát.
Hà Nội vào đông
Mắt em cười, bát ngát
Cúc hoạ mi.