10 câu chuyện (và bài học) rời rạc tôi học được từ các Khôi nguyên Nobel 

Mỗi năm, cứ vào độ đầu tháng 10, khi thu cũng vào độ đủ chín để các tán cây bắt đầu đổi màu, hay từng ngọn gió se lạnh mỗi sáng đủ thoảng qua để đẩy những chiếc lá vàng xoay xoay dưới nền đất, cũng là tuần lễ thế giới ăn mừng thành tựu của khoa học, ở đó các cây đại cổ thụ được tôn vinh dưới tên gọi: giải thưởng Nobel. 

Khi lên trang web chính thức của tổ chức Nobel, thì cuộc đời của các giáo sư, dù trải qua rất nhiều mùa thu thay lá, được tóm gọn bằng vài ba dòng ngắn gọn về công trình thế kỷ mà họ đã góp công xây dựng nên. Tất nhiên, cũng như khi đứng trước một tán cây cổ thụ, mà ngước mắt lên, cố nhìn xuyên qua tán cây, để rồi ngưỡng mộ sự vĩ đại của họ, thì bất cứ ai trong đời cũng sẽ đọng lại rất nhiều bài học và nghĩ suy.

Tôi từng được đi qua một rừng cây như thế, khi được Viện Hàn lâm Khoa học Úc chọn tham gia ngày hội trí tuệ Lindau, với hai tuần trên một hòn đảo cùng gần 40 khôi nguyên Nobel, và hàng trăm các nhà khoa học trẻ. Ở đó, ngoài các bài giảng khoa học, tôi còn được trò chuyện, đi dạo, ăn tối, và nghe các giáo sư kể về nghiên cứu, về cuộc đời, về những nhắn gửi cho thế hệ trẻ. Sau đây là 10 bài học như vậy.